Tôi nhằm một bến hướng Đông sông
Thạch Hãn trăng khuya vượt khỏi dòng
Cánh cửa dở dang em đứng đợi
Ngọn đèn leo lét mẹ ngồi trông
Thương xa muôn dặm, mơ màng bóng
Nhớ cách mấy năm, vương vấn lòng
Tạm biệt Đâu-kinh chưa hẹn lại
Ngày về ắt thoả những hằng mong
Tâm sự người ra đi
Tạm biệt để rồi sau mẹ đỡ nhớ
Trong đêm khuya con lặn lội đi tìm
Máu bao giờ cũng trở lại về tim
Song không thể chim giang hồ ướt cánh